Bầu trời xanh - Hoa đỏ

Xanh

Tôi thích màu xanh da trời. Rất thích!

Sài Gòn về đêm

Sài Gòn

Thành phố tôi dần dần yêu thương

Internet Marketing

Internet Marketing

Lĩnh vực tôi muốn theo đuổi và gắn bó

Sống

Hãy sống có ý nghĩa và làm chủ cuộc đời mình

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

Sẽ cấp thị thực du lịch kết hợp lao động cho công dân Úc và Việt Nam

Sẽ cấp thị thực du lịch kết hợp lao động cho công dân Úc và Việt Nam: Ngày 17.2, cho ý kiến về nội dung thỏa thuận giữa Chính phủ Việt Nam và Chính phủ Australia về chương trình lao động (LĐ) kết hợp kỳ nghỉ, tại phiên họp ...

Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Giá như em gặp anh từ đầu

Internet Marketing - Giá như em gặp anh từ đầu ...

Một tuần vừa qua, tôi ngụp lặn trong những trang web tìm việc làm với mong muốn tìm cho mình một công việc phù hợp trong lĩnh vực Marketing. Lang thang đâu đó, tôi lại thấy những thông tin về việc tuyển dụng thực tập sinh Marketing Online, Digital Marketing...Tôi lại ước ao, giá như mình được học môn "Internet Marketing" sớm hơn để nhận ra đây là thứ mình cần theo đuổi thì tốt biết mấy. Tôi có thể không đi làm ở Lotteria để đi thực tập ở những doanh nghiệp đó lấy thêm kinh nghiệm...Rồi khi bước ra khỏi trường, tôi có thể vững vàng và tự tin hơn khi xin việc. Nhưng điều đó đã không xảy ra và tôi tiếc ngẩn ngơ: Marketing giấu anh kĩ quá, để đến khi em tìm ra, em không thể có anh trọn vẹn...("Lưng chừng hạnh phúc" nhái)
Internet Marketing - Giá như em gặp anh từ đầu
Những năm tháng học Marketing ở trường, tôi đã n lần nghĩ mình không phù hợp với công việc này. Lúc ấy, bạn bè trong lớp thật sôi nổi, năng động, sáng tạo...còn bản thân mình rất bình thường, ít nói, rụt rè...Nhưng vào học kì cuối, tôi được học bộ môn Internet Marketing và tôi nghĩ đây là thứ mình thích (hợp) hơn cả trong những thứ về Marketing tôi đã học, đã biết. Lúc thực tập, tôi có cơ hội để thực tập ở một doanh nghiệp khác nhưng tôi đã không làm như thế. Tôi chọn thực tập ở Thực Phẩm Nhanh với vị trí Marketing Online, công ty cực nhỏ và hơi "cùi bắp" nhưng tôi cũng đã học được nhiều thứ. Giám đốc công ty - anh Huỳnh Thế Huân là một người có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực Marketing Online, anh là một trong những người đầu tiên thực hiện công tác Marketing Online tại doanh nghiệp này, anh cũng có thời gian làm Marketing tại Đệ Nhất Phan Khang...nên những gì anh chỉ dạy chúng tôi là những điều thực tế bản thân anh đã trải qua nên tôi nghĩ chúng rất có ích. Những gì tôi học trên sách vở đã được cụ thể hóa. Dù sao, dù sao đi nữa, tôi cũng phải cảm ơn anh.

Chỉ mong sao sớm tìm được một công việc quyến rũ trong lĩnh vực này để bố mẹ đỡ lo lắng, để bản thân không còn nghi ngờ, sỉ vả, nhục mạ chính mình :)

-Đinh Uyên Thương-

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

25 điều về Thương

Nếu bạn rảnh, hãy đọc để hiểu một chút xíu về Thương :D

1. Tên: Đinh Uyên Thương
2. Tên thân mật:Thương heo, mập ;))
3. Gây náo loạn giang hồ được bao nhiêu năm rồi? Gần 22 năm rồi đó
4. Tháng mấy thì anh em phải tặng quà cho bạn? Tháng 10. Cung Bọ cạp đó nha!
5. Con vật nuôi của bạn? Không có nuôi con gì. Thích nhất là chó. Gián, ruồi, muỗi không nuôi nhưng có rất nhiều :))
6. Nếu hóa thành 1 con vật thì bạn muốn hóa thành con gì? Thành chó. Chó cưng nhe. Vì mình rất thích chó
7. Trên người có bao nhiêu vết sẹo? Ngàn vết. Huhu.
8. Ở những chỗ nào trên người? Mặt và chân :(
9. Đang quậy phá ở đâu? Blog của mình. hehe
10. Thích đi du lịch đến đâu nhất? Muốn đi càng nhiều nơi ở VN càng tốt vì VN rất rất đẹp nhưng những nơi muốn đến nhất là Hà Nội, Đà Nẵng và đảo Bình Ba. Hi Lạp và Nhật Bản là hai quốc gia nước ngoài muốn đến thăm nhất. Muốn tới Nhật để ngắm hoa anh đào và tới thiên đường trắng xanh Santorini ở Hi Lạp
11. Với ai? Người yêu. Anh có muốn nắm tay em đi khắp thế gian không?
12. Điều điên rồ nhất đã làm từ trước đến giờ? Nhiều lắm. Hiện tại thì không nhớ được cái nào.
13. Điều có ích nhất đã làm từ trước tới nay? Cơ bản là bánh bèo vô dụng. Không biết trả lời sao nữa. Nhưng luôn tự hào vì là một người con tương đối ngoan ngoãn của bố mẹ, là một người chị tương đối tốt của mấy em
14.Thích người yêu hay thích bồ? Người yêu. Anh có hiểu cho lòng em không.
15. Thường đi tất màu gì? Màu da
16. Con số ưa thích: 9.
17. Phim ưa thích: Vì sao đưa anh tới. Bộ phim khiến em điên đảo :D
18. Ngày ưa thích nhất trong tuần: Thứ sáu
19. Bài hát ưa thích gần đây? Si tâm tuyệt đối. Biết đến bài này khi đọc một cuốn ngôn tình: "Mãi mãi là bao xa"
20. Cuốn sách đã đọc gần đây nhất? Bản CV hoàn hảo
21. Điện thoại di động ước mơ của bạn là: Iphone mới nhất :))
22. Điện thoại di động đang dùng là: Mobiistar. Hỏi nhảm :))
23. Thích làm gì với chiếc điện thoại của mình? Lên FB, chụp hình. lướt Instagram
24. Đã làm một điều xuẩn ngốc nào với chiếc điện thoại của mình? Làm rớt nó xuống bồn cầu =)) Nhặt lên, rửa xà bông, và gớm nhất là bỏ vô thùng gạo (dù sao cũng rửa bằng xà bông rồi mà, chắc không sao)
25. Màu nào thích nhất: Xanh da trời vì rất yêu bầu trời

-- Cảm ơn vì đã đọc hết--

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

Viết cho em cô gái 22 chông chênh vào đời

Em 22. Cái tuổi đẹp trong cuộc đời với nhiều sự kiện quan trọng. 22, em chính thức bước ra khỏi vòng tay nuôi dưỡng của bố mẹ, tự bắt đầu một cuộc hành trình mới cho mình. 22, em mang trên người niềm tin, niềm kiêu hãnh của bố mẹ để bước ra khỏi cuộc đời. Tôi biết, những ngày tiếp theo của em chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Em sẽ hoang mang không biết đâu là hướng đi đúng cho bản thân mình, em thực sự thích gì, thực sự muốn gì? 

Một tháng vừa qua được ở trong sự yêu thương, chăm sóc của cha mẹ nơi quê nhà có lẽ là một tháng bình yên hiếm hoi còn lại trước khi em bước vào cuộc đời đầy giông bão. Em may mắn khi bố mẹ chẳng bắt ép, chẳng hề gây áp lực cho em. Nhưng em trong vai trò một đứa con luôn muốn bố mẹ yên lòng về mình, luôn muốn báo hiếu với bố mẹ, với những người đã yêu thương em vô điều kiện thì lại đặt ra cho mình nhiều áp lực. Em muốn tìm kiếm một công việc không những khiến em yêu thích mà công việc ấy cần phải có một thu nhập tốt để chứng tỏ rằng những năm tháng qua bố mẹ nuôi em khôn lớn, cho em ăn học là không hề uổng phí. Nhưng em có biết chăng bây giờ để tìm được một công việc tốt khó khăn đến mức nào. Huống hồ chính bản thân em còn mơ hồ không biết mình thật sự muốn gì.


Có lẽ giờ đây em hoang mang cực độ khi bạn bè em lần lượt đi làm, thậm chí có những người làm ở những công ty nổi tiếng mà em chưa từng một lần mơ. Tôi cũng không biết thế nào, chỉ khuyên em bình tĩnh và đối mặt. Tìm một công việc tốt cũng giống như tìm người yêu vậy, không phải cứ đẹp và hào nhoáng là ổn, quan trọng nhất là phải phù hợp với mình, khiến mình cảm thấy thoải mái và muốn yêu thương khi ở bên. Tôi mong em vững vàng bước tiếp và chúc em mau chóng tìm được một công việc đủ hấp dẫn, khiến em gắn bó lâu dài. Thương em!

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Sài Gòn trong tôi

Tôi dành một góc lớn trong tim cho Sài Gòn, thành phố mà tôi dần dần yêu thương...

Thật ra ban đầu tôi chẳng thích Sài Gòn. Ngày tôi nhận được giấy báo đậu Đại Học tôi vui sướng, hét vang như điên nhưng những ngày sau khi nghĩ đến cuộc sống một mình nơi đất khách quê người thì tôi thật sự thấy sợ hãi. Tôi từng ngốc nghếch hỏi mẹ: Con không vô Sài Gòn, không học Đại Học nữa có được không? :'( Nhưng tôi không thể làm trái cái quy luật mà những đứa như tôi phải tuân theo được. Dù muốn hay không tôi đều phải vào và sống ở Sài Gòn.


Đối với tôi, Sài Gòn có một mùi đặc trưng rất riêng mà tôi không thể nào lý giải được, những ngày đầu vào đây, đó là mùi của trống vắng, của cô đơn và lạc lõng. May còn có anh họ tôi, nhưng anh tôi còn phải đi làm, phải lo cho cuộc sống đầy mệt nhoài của ảnh nữa. Tôi đã biết đón xe buýt đi học, biết qua đường rồi sau đó chạy xe đạp đến trường, đi chợ nấu ăn...Phải vượt qua nỗi cô đơn và tự kỉ đến đáng sợ...Một thời đã qua, bây giờ ngẫm và viết lại những dòng này tôi thấy mình thật sự đã can đảm :) Những năm đầu ĐH, Sài Gòn cho tôi vài sự mất mát và đau thương, tôi mất đi một người bạn rất thân vì những lý do thật sự ngớ ngẩn và vụn vặt... Sài Gòn lớn lên, rồi tôi cũng phải lớn lên...

Tôi bớt ghét và bắt đầu thương Sài Gòn. Tôi yêu Sài Gòn với những gì bình dị và giản đơn nhất. Yêu mùa hoa bọ cạp vàng, mùa hoa bằng lăng tím, yêu tòa nhà trái bắp, yêu cảnh vật nhìn từ cầu Calmette lúc hoàng hôn dần tắt...Đó là những thứ tôi bắt gặp hằng ngày trên chuyến xe buýt từ nhà đến trường. Gần gũi và thân thương kì lạ...

Cảnh vật nhìn từ cầu Calmette

Tôi chưa biết hết Sài Gòn, tôi muốn đến nhiều nơi ở Sài Gòn nhưng vẫn chưa làm được. Tôi đã từng lang thang một mình ở cây Cầu Mống xanh xanh đó, đứng trên cầu vào buổi tối thật tuyệt. Sài Gòn khi ấy lung linh và xinh đẹp lạ thường. Tôi thích nhất ở Sài Gòn này là tòa nhà Bitexco. Đối với tôi, đó là một biểu tượng xinh đẹp, sang chảnh của Sài Gòn. Tôi vẫn nuôi dưỡng trong mình một ước mơ rằng một lần trong đời phải bước lên được tầng cao nhất của nó để ngắm thành phố mình yêu thương lúc đêm về :) Tôi từng có suy nghĩ rằng khi có người yêu, nhất định phải bắt anh chở đi khám phá hết những ngóc ngách ở Sài Gòn, nhưng tiếc thay, anh chê tôi xấu, vô duyên, thiểu năng...nên vẫn chưa chịu xuất hiện trong đời tôi. Tôi đành phải từng bước nhỏ xíu xíu khá nặng nề và chậm chạp để khám phá Sài Gòn tôi thương :)

Cầu Mống và tòa nhà Bitexco Financial Tower
Thật ra, tôi tự kỉ khá nhiều về bản thân mình khi sống ở Sài Gòn này. Tôi vấp ngã và sai lầm nhiều, tôi tự dằn vặt, giày vò mình rồi tôi phải tự thương lấy mình, tự an ủi mình để đứng lên. Tôi đã không còn sống trong hào quang của những ngày cấp 3 xinh đẹp. Tôi thấy mình ngốc nghếch, dốt nát, tôi thấy cả thế giới như chống lại tôi...Cũng may Sài Gòn còn thương nên còn cho tôi vài người ở bên tôi, giúp tôi đứng lên và bước tiếp. Dù bản thân có thế nào đi chăng nữa thì cũng phải tin vào mình. Mình có thể làm được. Mình không tin mình thì còn ai dám tin mình nữa. :)
Hoa Bò cạp vàng
Sài Gòn vẫn cứ thế, tôi vẫn phải bước đi trên con đường phía trước dù nó có tăm tối đến mức nào. Tôi vẫn sẽ yêu Sài Gòn bằng tình yêu riêng của tôi. Tôi biết SG còn có nhiều điểm xám đáng sợ nhưng trong mắt tôi SG vẫn đẹp vì đơn giản SG chưa ác với tôi :)
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một ngày với những suy nghĩ linh tinh về Sài Gòn tôi thương :)

Uyên Thương - 1/1/2015

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Hà Nội mùa thu

Bốn mùa Hà Nội đều có sức quyến rũ riêng, nhưng chẳng ai bảo ai, người ta vẫn tìm về mảnh đất kinh kỳ nghìn năm văn hiến mỗi lúc thu về. Thu tháng 10 không còn e lệ như những ngày đầu tháng 8 heo may. Tuy nắng có vơi phần gắt gỏng nhưng gió đã lạnh thêm và sương sớm cũng dày hơn.

Chính nhiệt độ chênh lệch lớn giữa ngày và đêm trong những ngày giữa thu Hà Nội, đưa đẩy mỗi người phải hòa mình với các cung bậc thời gian. Sớm se lạnh như mùa xuân cần manh áo mỏng, trưa nắng chiếu như ngày hè cần ly nước mát, chiều lộng gió thu về trên phố, tối sương đêm gợi nỗi nhớ mùa đông.
1-2775-1381304889.jpg

Bởi thế những ngày này dù trên phố có bắt gặp anh chàng mặc quần đùi áo cộc hay cô nàng áo khoác áo dài tay, người ta chẳng chút bận tâm mà chỉ nhún vai, gật gù “mùa thu là như thế đó”. Dường như mùa thu trong mỗi người có một định nghĩa riêng. Với người này thu có thể là vệt nắng nhẹ xuyên kẽ lá, là cơn gió heo may mang hơi sương lành lạnh, nhưng với người kia, thu lại là hoa sữa, là gánh cốm xanh trên vỉa hè.
Sớm mai dạo phố trong cơn gió heo may se lạnh, những chiếc xe đạp chở những bó hoa cúc vàng rực rỡ từ ngoại thành đã hối hả mang hương sắc mùa thu đến cho người Hà thành. Có người gọi những bó hoa cúc vàng rực rỡ ấy là hoa xe chở mùa, kể cũng đúng. Một góc phố lao xao, một con đường ồn ào, chỉ cần chiếc xe đạp buộc dăm bó cúc đằng sau hay đôi quang gánh trĩu đầy màu vàng ươm của cô hàng hoa là đã đủ để cuộc sống vội vã chùng hẳn xuống, nhường chỗ cho vẻ đẹp của mùa thu.
Dù định nghĩa thế nào, cũng không thể phủ nhận mùa thu là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai yêu Hà Nội. Chỉ với màu vàng của lá và của nắng cũng đủ để cô nàng diện thêm chiếc váy, xách chiếc máy ảnh ra phố ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp lúc vào mùa. Kim Mã, Thanh Niên, Hồ Gươm, Hồ Tây nhờ thế mà đông vui, tấp nập hơn thường lệ.

Với một anh chàng, một chút gió chiều, một chút nắng giữa thu là đủ để rủ bạn bè lê la quán cóc, thưởng thức tách cà phê. Dù dòng người hối hả ngang qua trước mặt nhưng trong không gian trầm lắng mùa thu, bên tách cà phê nghi ngút khói, chẳng ai nỡ vội uống để đi ngay. Tháng 10, cốm tươi cũng không còn bày bán khắp nơi như tháng 8, người ta tìm đành đến xôi cốm chợ Hôm, cốm xào Đinh Liệt, chè cốm chợ Thành Công để cảm nhận vị thu.
hanoi-edu-7376-1381304889.jpg

Thu sang hoa sữa nồng nàn nhưng cũng phải đợi đến giữa thu tháng 10 khi hoa sữa nở bung, hương thơm ấy mới len lỏi trong từng con phố. Dù được trồng ở nhiều nơi nhưng chỉ ở Hà Nội hoa sữa mới làm người ta say đắm. Thế nên những ai có dịp ngang qua “phố hoa sữa” Nguyễn Du, Quán Thánh mùa này dường như đi chậm lại, để hít hà chút hương thơm thoang thoảng của những chùm hoa sữa trắng xanh bé xíu ẩn hiện sau tán lá.

Hà Nội mùa thu với những đặc trưng rất riêng đã và đang làm say đắm biết bao nhiêu người. Mong Hà Nội vẫn giữ cho mình một nét an yên nào đó trong nhịp sống hối hả, xô bồ ngày nay.
(Nguồn: Sưu tầm)

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Dran mùa dã quỳ khoe sắc

Khi những cơn mưa dầm dề, rả rích suốt ngày đêm của tháng Mười thôi không ghé qua vùng đất Tây Nguyên nữa là lúc dã quỳ ửng vàng trên các thảm xanh, chào đón một mùa hanh hao mới lại về. Có một thị trấn nhỏ bé nằm dưới chân đèo Dran dẫn lên Đà Lạt tràn ngập hoa dã quỳ, ẩn chứa vẻ đẹp nguyên sơ của phố núi còn thưa vắng dấu chân du khách.

Cách Đà Lạt khoảng 40km, thị trấn Dran, huyện lỵ của Đơn Dương nhỏ xíu mà yên bình, trong lành với những ngọn đồi thoai thoải, những con suối nhỏ trong veo. Thị trấn nằm trong một thung lũng nên nhìn đi hướng nào cũng thấy núi và thấy những đồi thông, thơ mộng.

Không phải là điểm đến du lịch nhưng Dran cứ níu chân du khách yêu thiên nhiên bằng vẻ đẹp của hoa dại, của phố nhỏ. Đặc biệt nhất ở đây là một con đường hoa dã quỳ mà nhiều người cho rằng đó là con đường dã quỳ vàng đẹp nhất ở Lâm Đồng. Cứ hết tháng Mười, cung đường đèo Dran nối thị trấn Dran với vùng Cầu Đất lại ngập tràn chỉ toàn hoa dã quỳ.
Hoa nở rộ hai bên đèo trải dài quanh co hun hút.


      Dã quỳ vốn không phải là loài cây bản địa của Việt Nam mà là do người Pháp đưa vào các đồn điền ở Lâm Đồng. Do hạt dễ phát tán, cây dễ trồng nhờ giâm cành nên loài cây này dần dần lan ra khắp các nơi hoang dại của núi rừng Tây Nguyên. Và cũng chẳng biết tự bao giờ, khi trời chớm mùa đông, hình ảnh những đóa dã quỳ lại len lỏi trong tâm khảm những người con xa quê hay những người yêu thú lãng du đã từng đặt chân đến vùng đất này vào đúng mùa hoa rực rỡ nhất.



    Trên các lối vào nhà, trên các con đường đất đỏ rẽ ngang cũng ngập tràn sắc hoa dã quỳ. Không quá rực rỡ và vươn cao về phía mặt trời như hoa hướng dương, dã quỳ mang trên mình cái hoang dã của núi rừng. 
Đường vào hồ thủy điện Đa Nhim vốn đã đẹp nay càng thêm quyến rũ với những bụi dã quỳ cao quá đầu người. Cây phủ kín hoa vàng tươi tắn, cứ rung rinh trong gió vẫy chào người qua kẻ lại.



    Sao có thể quên được những đóa hoa ven đường như những nụ cười hiền hậu bừng sáng trên cao nguyên xanh tươi. Sao có thể quên những lối nhỏ quanh co mà ta phải ra sức kiếm tìm mới thấy cả một “động hoa vàng” chìm khuất bên trong. So với những mặt trời hướng dương rực rỡ, chói lòa thì dã quỳ hoang chỉ là những vì tinh tú bé nhỏ góp thêm chút sắc màu cho bầu trời cao nguyên. Nhưng không hiểu sao vẻ đẹp dân dã đó lại khiến du khách nhớ dã quỳ hơn cả. Để mỗi mùa hoa về, từng nhóm, từng đôi hay từng lữ khách riêng lẻ lại ôm máy ảnh lang thang trên đường để “bắt” cho được khoảnh khắc lộng lẫy nhất của loài hoa dại.




(Bài viết: Sưu tầm - Hình ảnh: Group Đơn Dương)